"người đàn ông mắt buồn…"

21 Th11


1.
Nạn nhân của bạo hành, cưỡng hiếp, trấn cướp và thậm chí là giết người… phần đông là phụ nữ, và tất nhiên, thủ phạm thường là nam giới, có lẽ vì phụ nữ vốn cơ bản yếu thế hơn nam giới, cả về sức khỏe lẫn tinh thần.
Có rất nhiều những chương trình tư vấn và dạy các thế võ tự vệ dành cho nữ giới, để hòng thoát thân trong những tình huống không mong muốn phải là nạn nhân của một tên đàn ông, to hơn và khỏe hơn. Tôi có nghiên cứu các thế võ tự vệ này (trên discovery), tôi thấy rất khó để nhớ và áp dụng trong những trường hợp khẩn cấp, đặc biệt là trong lúc nạn nhân lại yếu thế và hoảng loạn về tinh thần. Chưa kể rằng nếu phản ứng không đúng cách, chỉ làm đối tượng thêm hăng máu mà thôi.
Tôi khuyên thế này: trong tình huống đối đầu với một gã to hơn và khỏe hơn, đừng nghĩ xa xôi, hãy đánh vào chỗ “đàn ông” nhất trên cơ thể của gã đàn ông đó, chính xác là hạ bộ của hắn, điểm chết giữa hai chân hắn. Đó là chỗ hắn yếu nhất, ít được phòng ngự nhất, khó né, khó đỡ nhất và gây đau đớn kéo dài nhất, có thể ngay lập tức làm tê liệt cả người hắn. Hãy đánh vào chỗ đó thật mạnh, thật nhanh, với tất cả những gì bạn có: bàn tay, cẳng tay, nắm tay, cánh tay, cùi chỏ, đầu gối, ống quyển, bàn chân, gót chân, thậm chí dùng đầu húc vào cũng được… Một cú đánh mạnh, đúng vào chỗ ấy làm đối tượng có thể mất 1~5 phút mới hồi tỉnh nổi, và bạn có thể ung dung ra khỏi hiện trường hoặc hô hoán cầu cứu.


2.
Kể câu chuyện vui đầu tuần, tôi không nhớ đã xem ở đâu:
Có một anh nọ đến bệnh viện và cứ than đau mắt, anh này bị chứng đau một bên mắt phải mỗi khi uống cà phê. Các bác sĩ đã làm nhiều loại xét nghiệm, chẩn đoán và chữa trị theo nhiều cách nhưng cuối cùng bệnh vẫn không khỏi. Vị bác sĩ cuối cùng đành khuyên anh nên… bỏ cà phê. Anh bệnh nhân này vốn nghiện cà phê nặng nên không thể bỏ cà phê được, đành sống chung với căn bệnh đau con mắt phải mỗi khi uống cà phê. Thật là khó chịu
Một lần nọ, có vị bác sĩ từng chữa cho anh vô tình đi uống cà phê cùng anh và sau đó kêu anh lại bệnh viện để cho toa. Toa của anh này không có thuốc, đơn giản chỉ có mấy chữ: “lấy cái muỗng ra khỏi ly cà phê”
3.
Mỗi lần đội tuyển bóng đá Việt Nam bị thua ở những trận quyết định (hình như là luôn luôn thua ở những trận quyết định), báo chí và giới chuyên môn, bao gồm cả chuyên môn chuyên nghiệp và chuyên môn vỉa hè, lại rôm rả phân tích nguyên nhân thất bại, đề ra phương hướng chỉnh đốn. Cứ sau một thất bại lại một lần hội chẩn và chữa trị, và sau hai chục năm như thế, thất bại vẫn hoàn thất bại. Chỉ có người hâm mộ bóng đá Việt Namvẫn chịu đau con mắt bên phải.
Theo tôi, lấy cảm hứng từ câu chuyện ở số 2, giải pháp đơn giản và căn cơ là giải pháp ít ai nghĩ tới, hoặc ai cũng nghĩ tới nhưng không ai nói ra, hoặc ai cũng nghĩ tới và nói ra nhưng không ai làm được: “lấy cái muỗng ra khỏi ly cà phê”. 

“Cái muỗng” ở đây là Liên Đoàn Bóng Đá Việt Nam.

13 bình luận to “"người đàn ông mắt buồn…"”

  1. Càfê sữa Tháng Mười Một 21, 2011 lúc 2:43 sáng #

    vẫn chưa thấy người đàn ông nào buồn, có lẽ cái muỗng che mất con mắt buồn

  2. jazzy guy Tháng Mười Một 21, 2011 lúc 3:16 sáng #

    chuyện làm em nhớ lúc trước tay phải cầm cắt xoài, rồi cũng chính tay phải đưa xoài lên miệng ăn, thế là buồn con mắt phải, hên chứ không xém mù…!khuấy ly cà phê xong tốt nhứt là quẳng cái muỗng qua 1 bênngười hâm mộ đã bị khuấy dữ lắm rồicòn cái muỗng!!!!??????

  3. Dòng sông phía nam Tháng Mười Một 21, 2011 lúc 4:06 sáng #

    Bờ lốc bác Phú xưa nay "bụi trần không vương mắt ai". Đọc 1 rồi 2 tưởng chừng vẫn là chuyện "xưa nay". Rồi đến 3 và câu chốt hạ, thấy sướng. Vậy là "người lữ hành.." đã bắt đầu quan tâm đến "thế thái".Hì hì"Cóngười lữ hànhkỳ dịlang thangkhông màng thời cuộcchợtbước chân tuộtôicát lúnvương bụi trần"(Huhu, em không biết làm thơ, đừng chê)P/s:Em là người mê bóng đá đúng nghĩa, nhưng em không mê bóng đá Việt Nam. Có ai lấy dùm cái muỗng..

  4. Xà bông! Tháng Mười Một 21, 2011 lúc 4:25 sáng #

    Cám ơn A vì cả 1, 2 và 3!:)

  5. lou Tháng Mười Một 21, 2011 lúc 4:53 chiều #

    thua nữa rồi anh buồn quá

  6. Trăng Quê Tháng Mười Một 22, 2011 lúc 6:14 sáng #

    Cám ơn bạn đã dạy một thế võ hay.

  7. Lana Tháng Mười Một 23, 2011 lúc 12:50 sáng #

    nhiều nhiều người thấy cái muỗng mục ruỗng, nhiều người muốn 'đẩy cái muỗng ra', mà những người thấy thì không nhấc ra được 😦

  8. KIỀU GIANG Tháng Mười Một 23, 2011 lúc 6:00 sáng #

    leo tường dô đây nhìn mặt tác giả. hịhị. Ngọc củng thích coi bóng đá. Bài nào viết củng hay.

  9. rita Tháng Mười Một 23, 2011 lúc 7:04 sáng #

    Bổ sung thêm 2 chiêu nữa (cái này học từ võ sư ông ngoại): Một là trong trường hợp bị ôm ngang eo, không xài được chiêu của anh Phú, cứ giang 2 tay đập thẳng vào 2 lỗ tai, khí mạnh sẽ đập thủng màng nhĩ và gây đau lập tức. Hai là bị ôm cái chân không đá được, cũng không giơ tay lên trời được, thì cứ dùng hết sức chọt vào nách, chiêu này dập lá lách liền. Ông ngoại mình có 1 bầy cháu gái, nên toàn dạy độc chiêu không hà, hễ ra tay là có thương tật, nên khi nào cần lắm hãy xài nhe (mà lý thuyết vậy thôi, chứ chưa phải xài bao giờ), hên quá.

  10. .g.u.y Tháng Mười Một 24, 2011 lúc 2:21 sáng #

    đọc còm Rita thấy ớn quá nhen hihilợi hại lợi hại!

  11. Gabriel Tháng Mười Một 25, 2011 lúc 1:21 sáng #

    Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

  12. Đàm Hà Phú Tháng Mười Một 28, 2011 lúc 3:13 sáng #

    @Càfê sữa: Người đàn ông bị cái muỗi đâm vô mắt :)@jazzy guy: Cái muỗng chưa lấy ra thì còn nằm mơ dài dài hén@Dòng sông phía nam: Cảm ơn bạn nhiều, mình cũng từ bụi trần mà ra, làm sao khỏi vướng bụi trần được bạn, có phải là tiên đâu, híc@Xà bông!: cảm ơn bạn vì cái còm 🙂

  13. Đàm Hà Phú Tháng Mười Một 28, 2011 lúc 3:27 sáng #

    @Lana: Giờ thì chắc ai cũng thấy cái muỗng rồi chị, và chắc cũng không ai nhấc ra nổi, híc, chỉ có người hâm mộ thiệt thòi@KIỀU GIANG: cảm ơn bạn@lou: :(@rita: mấy thế của bạn là tuyệt đỉnh rồi, nhưng vẫn cần có ít sức khỏe mới đánh được :)@Gabriel: sẽ LH với bạn, dạo này bận quá

Gửi phản hồi cho lou Hủy trả lời